19.8.08

August 20

Photobucket

phew, hôm nay được thầy cho về sớm nên mới có thời gian mon men leo lên mạng blog bliếc một chút :p

hơ, cả tuần rồi phờ đầu với khoá học Thánh Kinh căn bản, sang tuần này, đầu còn phờ dữ dội hơn tại 3 ngày thứ 4,5,6 là cao điểm thi, mỗi ngày một môn. Tuy là mệt thiệt nhưng mà được tiếp thu những kiến thức, những bài học, những suy niệm mới về Chúa thì thật không bỏ công tí nào :)

PhotobucketPhotobucketPhotobucket

Được gặp lại lũ bạn thì mới cảm nhận được cái cảm xúc bức bối, nghèn nghẹn trong lòng dạo này là nhớ :D, nói thế không biết mọi người có bảo là mình bệnh, mình này nọ không cơ mà thật tình thì nó là thế. hìhì. Chỉ mới chưa đầy 2 tháng gặp lại mà chúng nó khác wá, mỗi đứa đều có một sự thay đổi, không biết đến lần gặp sau có còn nhận ra nhau nữa không ta?! hì, đùa thôi chứ làm gì mà có chuyện không nhận ra nhau ha. Thay đổi thì con người ta đều thay đổi mỗi ngày mà. Lúc trước không nhận ra vì là ngày nào cũng gặp mặt nhau nên sự thay đổi đó còn chưa bị phát hiện thôi. Thời gian phơi bày ra hết nhỉ??? Mà nhờ lâu ngày không gặp tụi nó mà mình mới có được cái cảm giác nhớ này ^^ lạ lạ vui vui...

Dreams, Dreams
Of when we had just started things
Dreams of you and me
It seems, It seems
That I can't shake those memories
I wonder if you have the same dreams too.

[khám phá ra rằng trời mưa mà nghe "littlest things" của Lily Allen thì tầm tã ác liệt...]

The littlest things that take me there
I know it sounds lame but its so true
I know its not right, but it seems unfair
That the things are reminding me of you
Sometimes I wish we could just pretend
Even if for only one weekend
So come on, Tell me
Is this the end?

[ác liệt tầm tã thật....]

.

.

.

.

muốn học nhiều thứ...học... học nữa... học mãi... mãi mãi học nữa... :))

9.8.08

August 08

Photobucket
Xin hãy cho tôi biết tôi nên đi lối nào? - Alice hỏi.
Điều đó còn tuỳ vào việc cậu muốn đi đâu. - Chú mèo trả lời.
Tôi không quan tâm đó là nơi nào.
Thế thì đi lối nào không còn quan trọng nữa. - Chú mèo lắc đầu.
Đủ xa để tôi có thể đến một nơi nào đó. - Alice giải thích thêm.
Ồ, thế thì chắc chắn cậu sẽ làm được, khi và chỉ khi cậu đi đủ xa!
Lewis Carroll
Trích "Alice lạc vào xứ sở thần tiên"
Photobucket
.
.
.
.

Không vào được nhân văn-báo chí rồi :-< buồn thật, mẹ buồn mình, bố buồn mình, mình còn buồn mình tợn... Bây giờ đành ngồi chờ các trường nó ra điểm chuẩn với điểm xét NV2 rồi chọn trường nào đẹp đẹp mà chung vào... Chúa ơi con cũng buồn lắm íh. cơ mà ý Chúa vậy rồi nên con cũng ko wá lo, con biết dù sao chăng nữa thì Ngài cũng ở cùng con.xin ý Chúa được nên... Amen

sáng hum nay khi biết có sàn, onl lướt zu zơ thấy nhân văn công bố chuẩn.đứng tim.vào coi.bể tim.... đứng hình 3 phút rồi mới thốt dc lên w mẹ thế này: "mẹ ơi con rớt rồi." :( Cảm tạ Chúa cái rồi là ôm lì cái com kiếm thông tin các trg khác... hơhơ...

Photobucket Photobucket

onl la lết tới trưa mẹ bảo đi ăn cơm.hức.nuốt dc có 1 chén.chán ko onl nữa.ra chơi burger offline lun.... Chiều nhận dc cú fone của bé Phúc an ủi hỏi thăm, hức, cảm động wá, thanks em nhìu nha :->

đến chiều tối nằm ăn uống chơi bời cái là cũng hết buồn :"> hìhì... àh mình kể mọi người nghe là dạo này nhí lắm, lót tót đi mua được cây bút máy với hũ mực về, bơm vào cặm cụi rèn chữ đẹp :)) vui ra phết ếh... cũng giải khuây lắm. Mượn tập của con bé học trò chép lại mấy bài thơ lớp 1, viết nắn nót lắm nhá, xong còn đi khoe và còn được khen nữa,hihi. Chiều nay cũng lấy bút ra gò mấy cái lời bài hát nha, mấy cái tên nha, khi tập trung vào một cái gì đó sẽ quên được cái cục nặng trong lòng, đặc biệt khi đang vẽ hay viết, có lẽ cái tư tưởng buồn nó cũng chảy ra theo ngòi bút.sạch trơn. >:D<

Thôi đi ngủ.Ngày mai lại bắt đầu 1 ngày mới.Mong mọi điều tốt lành.^^

Photobucket

1.8.08

sáng nay và tối qua




- Sáng nay -

Nhặt nhạnh được một bài hát của Hiền Thục, cũng mượt quá đấy chứ...

Hết ngày rồi, thương tâm ơi,
Ngày xô theo ngày xuống đáy vực sâu
Hết đêm rồi hoang mang ơi,
Đêm vẽ trăng vàng tan xuôi theo dòng...

Vỡ oà rồi thơ ngây ơi!
Tự nắng không về đây tôi tự tâm.
Vỡ tan rồi, thương yêu ơi,
Nguyệt vỡ giá vàng gương trong tan cùng...
À ơi về tìm câu hát ru hời
Thom ngát đêm hương trầm là hơi áo xanh ngời
À ơi về tìm nhung gấm đâu rồi
Đèn chong hết đêm thâu gấm hoa tàn thôi
À ơi ngày từ đêm trắng sinh ra
Đếm giấu đêm không màu ngày lên mới xanh ngời

Hết buồn rồi ban mai ơi,
Ngày sinh thêm ngày sinh câu cười ngoan
Nắng ra chào, đôi câu vui
Ta vẽ thêm màu hoa vui trăm mùa
Còn màu tóc xanh...

À ơi ngày từ đêm trắng sinh ra
À ơi...

- Tối qua -

Vũng Tàu: Biển trong xanh, nắng nhạt nhẹ, cát trắng tuơm... vui, thú vị cùng những trò chơi và những câu chuyện... thế nhưng cũng đau và nhức mình khắp người... híc, lâu rồi mới vận động thế... -.-"

4h45 chiều vừa về tới nhà, fone ngay cho con bạn wa rước đi tiếp tăng 2 với lớp ~>siêu đuối nhưng cũng siêu đú ^^

Manga: càfê sữa với mưa... đã từ rất lâu rồi luôn thích mưa. Thích này là cảm giác của trẻ con khát quà bánh chứ không phải như thi sĩ yêu nước mắt của trời. Từng là như thế. Vậy mà giờ lại không còn là thế nữa. Lặng. Không buồn cũng chả vui. Và là mình như thế này thì không thích tẹo nào.

Tăng 3- chung cư Hài Kiều: sì sụp với nồi lẩu, với cái Pocket PC [?] của bạn Vũ ;;) thấy cũng tĩnh lắm trong những tiếng nói cười của bạn bè... ^^

Chủ yếu đi bữa nay là để xem mặt mũi các bạn coi có gì thayy đổi hay không thôi, chứ cũng không biết trò chuyện gì nhiều. Hâm nhỉ. Mới có mấy tháng chứ nhiều nhặt gì đâu mà thay đổi. Ấy vậy mà tóc Tâm dài ra, đầu Nhân, đầu Minh trọc lóc, da Trúc đen hơn và Luân thì cũng buồn và ít nói hơn. Thấy yêu cái giây phút được ngồi trên xe vi vu khắp phố phường với lũ bạn, thấy yêu cái cảm giác yên tâm được ngồi sau xe con bạn, mặc cho nó chở mình đi đâu, mình thì cứ bi bô tíu tít cười nói, huyên thuyên cùng nó... Muốn đi với lớp cũng là vì thế...

Tối: thầm nguyện và có lại một xác quyết với Ngài...Cảm tạ Ngài...