
he he he, máy tính hồi sinh, điện thoại hồi sinh, con người cũng cảm thấy như có một sức sống mới ... <HA HA HA, VUI WÉ É É !!!!> Từ nay, số kiếp câm điếc đã kết thúc, mừng ghê, cảm tạ Chúa nhe, eh eh eh.
uhm, hôm nay thì cũng vui. Àh, nhưng mà hôm nay lớp bị Ms Thu trả bài. Khiếp, đau tim mún chết, cả lớp cứ như là đang chịu đựng cái gì đó rất khủng khiếp, chắc gần giống tận thế. Kết quả chung cuộc: 2,3 em bị điểm 0, và một số em dc trên trung bình. Nói chung là hên xui thôi, chứ chắc cũng ít ai thuộc bài lắm (tội nghiệp mí bạn kia...5' mặc niệm...)
Ra về cùng lũ bạn đi ăn, chẹp, ngon wé, thích nhất là bánh flan mạch nha, ăn nhâm nhi, từng chút một (sợ hết!) No nê quá cái bỏ wên con mắt ở tiệm lun! (ồ, í là cái cặp đít chai í!!) Về tới nhà phải lật đật kêu mắm Tâm đi lại tiệm hỏi chuộc mắt kiếng thân iu về. Chà, đường bờ kè lúc về khuya sao mà lung linh quá. uhm nói chung là cũng mừng vì kiếm dc bé mắt kiếng về (dù lại bỏ wên ở nhà mắm Tâm!!! Hok sao mai lấy về!) Thui dừng nha!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét