6.11.08

November 07




Suốt từ sáng đến giờ nhà đèn nó cúp điện nhá, thật là khổ, bỗng chốc mình cảm thấy như đang ở thời tiền sử ấy, không có quạt, không có đèn, trưa, mình và con em ra ngoài cửa nghếch mặt ngồi ngóng gió, trông như mấy con ma trù :-ss... Hix, cũng may đến chiều là có điện lại rồi... cũng còn may...





Trưa nay, buổi trưa nóng nực và oi bức này, mình phải ngồi soạn bài speaking và chương trình nhóm... ôi, mình phải xách cái bàn ra gần ngoài cửa hứng sáng để thấy đường mà viết... sau một hồi vắt óc thì cũng đã finish, mình bùn miệng, rủ con em mua đồ về ăn... nào là kem, nào là snack... vẫn chưa thấy sướng miệng, tính kêu mì gõ ăn nữa đấy, nhưng mà chờ hoài không thấy ông gõ ổng vào. Rút ra được một kết luận, khi cúp điện thì mình sẽ không có nhiều việc để làm, như lên mạng, coi tivi, và sẽ nảy sinh ra việc mình đi lục đồ ăn để ăn cho đỡ bùn, và mí ông nhà đèn cứ cúp điện dài dài như thế này, việc mình béo ra và túi mình xẹp lại sẽ là near future dành cho mình.





Chiều hôm qua, đi học về, một đám lớp mình rủ nhau đi hát karaoke, hihi, vui dã man^^. Hồi đó đi karaoke với lớp, sao mình ít hát lắm nha, thậm chí là không có hát luôn, toàn vào nghe tụi bạn hát. Vậy mà không hiểu vì sao hôm qua cũng chịu ngồi hát dữ... thay đổi thay đổi rồi :-ss À, mà nguyên đám ai hát cũng hay hết áh, chẹp, bà Nhi, cái bà mà trong cái entry trc mình có recommend là có voice rất lạ đoá, hix, hôm nay dc nghe bả hát, ẹc, nghe dễ thương dở lắm nha... oy oy, đắm đúi Nhi òy Nhi ơi...





Thui post lẹ cái entry này rồi còn đánh bài speaking ra nữa...

Như ngày xưa em đến

Hoà trong cơn gió đông bay qua thời gian,
Từng đôi chân lãng du bước trên đường khuya.
Hạt mưa rơi lung linh như hạt ngọc đêm thâu,
Bao giấc mơ tan thành sương hoa,
Để giờ đây chơi vơi bóng hình một loài hoa tháng năm.

Chỉ anh với mỗi anh cô đơn lạnh giá
Mình anh với nỗi đau khi em lìa xa.
Một mình anh cô đơn, đếm từng giọt sao rơi,
Xa quá trong anh, ngày mình đứng đó bên nhau.
Đôi tay em yếu mềm,đợi chờ mưa rơi xuống cho miên man mắt anh…

Người về đấy có thấy gió bay trên môi không?

Người về đây chắc có nắng hong mi em khô?
Chẳng thà làm một chút hương thơm nhẹ bay trên tóc em cho ngày thêm ngoan
Gọi bờ môi này khao khát…

Nắng có thấy nhớ hương đôi môi em

Và làn gió có luyến tiếc, ngày vội vã sẽ trôi qua mau,
Đợi chờ anh với anh giữa trời.
Giờ lại thấy cơn mưa rơi trong mắt... nhạt nhòa...

Này nhớ hát khẽ khẽ trên môi thế thôi,

Sợ rằng sớm mai khi giấc mơ kia bỗng tàn.
Chẳng tìm thấy được một lần nỗi nhớ,
Chẳng tìm thấy thấp thoáng bóng dáng dù đã tan vỡ, dù mưa tan biến...
Chẳng nhận ra đôi khi em là một giọt mưa
Là một thoáng mây khói anh mơ...

8 nhận xét:

  1. cúp điện thì đi ngủ là rẻ và khỏe nhất... người ta cúp điện tới đâu thì mình ngủ tới đó, tại mấy ông nhà điện chứ đâu phải tại mình đâu mà sợ... kekeke

    Trả lờiXóa
  2. ε[•ิ.•ั]з ˉ|ˉαˆךח ε[•ิ.•ั]зlúc 03:54 7 tháng 11, 2008

    hix, en chưi trong lúc tui đi họt :(

    Trả lờiXóa
  3. hình như ai học Sài Gòn thì đều có chung một kết quả...hehe

    Trả lờiXóa
  4. 2 chị em nhà mày bồ kết bài này gòy hỉ, nghe hay hen!

    Trả lờiXóa
  5. 2 chị em nhà mày bồ kết bài này gòy hỉ, nghe hay hen!

    Trả lờiXóa
  6. ♥ Little Ginny ♥lúc 00:55 8 tháng 11, 2008

    hơhơ, đụng bài hát rùi...
    karaôki: sướg wá ta ;;)

    Trả lờiXóa
  7. ε[•ิ.•ั]з ðα`j ε[•ิ.•ั]зlúc 01:41 8 tháng 11, 2008

    hihi, ừa ăn chơi zui lắm lắm ;;) ^^

    Trả lờiXóa
  8. ε[•ิ.•ั]з ˉ|ˉαˆךח ε[•ิ.•ั]зlúc 04:26 8 tháng 11, 2008

    hix, en chưi trong lúc tui đi họt :(

    Trả lờiXóa